Ăn chay với kiến thức mới cập nhật – Theo luật pháp chơn truyền của Đạo Cao Đài qui định thì bậc Thượng thừa phải ăn chay trường mới bước vào tịnh luyện, còn bậc Hạ thừa thì không qui định phải trường trai mà chỉ cần ăn chay 6 ngày đến 10 ngày mỗi tháng.
>> Ăn chay, xu thế của thời đại
Trong Phương Luyện Kỷ, phần Luyện Thân, Luyện Trí, Đức Hộ pháp dạy phải: “Ẩm thực tinh khiết”, Như vậy ăn chay cũng là Phương tu luyện. Nên ngoài sự lợi ích về sức khỏe, nó còn giúp cho người tu hành đạt được phần tâm pháp sau đây:
– Ăn chay là phương pháp mở rộng lòng nhân ái, thương sanh trắc ẩn, thừa nhận và tôn trọng một cách tuyệt đối với thế giới vật loại vốn là công trình sáng tạo tuyệt hảo của Thượng Đế. Điều nầy Đức Hộ Pháp đã dạy như sau:
“… Phải thương yêu nhơn sanh và vật loại hơn mình và coi đồng thể đồng sanh với mình” (Thuyết đạo của Đức Hộ Pháp ngày 15/II Bính tuất/1946 tại Khách Thiện Từ)
Cho nên ăn chay là tập phát triển tình thương yêu vô tận này.
– Ăn chay giúp cho con người biết quan tâm tới sự liên đới giữa vạn linh, dùng các vật loại mà không lạm dụng một cách ích kỷ. Biết coi tất cả vật thực của Thượng Đế ban cho là để duy trì sự sống, không phải chỉ nhất thời, mà còn là sự hưởng thụ lâu dài. Không chỉ cho mình, mà cả vạn linh.
– Ăn chay giúp cho con người biết hưởng thụ một cách chừng mực vừa phải những phương tiện mà Thượng Đế ban cho, đồng thời có bổn phận cộng tác với Ngài để bảo vệ chăm sóc một cách trân trọng các công trình sáng tạo tuyệt hảo của Hóa công. Ở con người luôn có một vị thế ưu tiên, có quyền sử dụng tất cả các tạo vật nhưng phải sử dụng trong sự liên đới, với một tinh thần trách nhiệm, tôn trọng thiên nhiên và sự sống, nhất là không được phép khống chế và hủy hoại nó.
– Ăn chay là phương pháp chủ trị phàm tâm để phát huy thiên tánh, luyện tập sự tự chủ, tạo cho mình làm một «chủ nhơn ông» trong mọi sinh họat, không làm tôi tớ cho những thị hiếu thấp hèn, mà thị hiếu thèm khát ăn uống là một trong những đòi hỏi mạnh mẽ nhất.
– Ăn chay là một phương tiện hổ trợ cho sự trì giới, là một phương thuốc hữu hiệu, chống lại mọi sự nghiện ngập thèm khát vô độ, chống lại thị dục chiếm hữu, hưởng thụ và đòi hỏi của lục căn. Nên những người bị nghiện ngập nếu thực hiện ăn chay đúng cách cũng là phương pháp cai nghiện tích cực.
Như vậy về mặt tâm pháp ăn chay có những bí ẩn trọng đại, chỉ có những người cố công tìm hiểu và thực hiện nghiêm túc thì mới đạt đến phần bí pháp nhiệm màu của nó. Nên có một số trường phái cho rằng chỉ cần chăm sóc cách ẩm thực cho tinh khiết, hợp với quân bình âm dương, thì cũng là một phương tu theo chánh đạo.
Theo kinh nghiệm của nhiều người ăn chay nghiêm túc, đúng phương pháp đều nhận thấy rằng các nhu cầu trong đời sống rất là quân bình, thể xác không còn thèm khát bất cứ thứ gì, đến nỗi phải đòi hỏi sự thỏa mãn, đồng thời vẫn sống tích cực, hăng hái trong mọi sinh hoạt, với một nội lực thâm hậu, chứ không lãnh đạm, tiêu cực.
Ăn chay không những chỉ hữu ích về thân xác, cơ thể ít tật bệnh, nhẹ nhàng, mà giúp con người xa lánh tội ác, tạo thanh điển cho chơn thần dễ kề cận với Thánh linh. Nên Đức Chí Tôn dạy rằng:
«Chư môn đệ phải trai giới
«Vì tại sao?
«Nếu như các con ăn mặn luyện đạo, rủi ro có ấn chứng thì làm sao mà giải tán cho đặng.
“Như rủi bị hườn thì đến khi đắc đạo, cái trược khí vẫn còn, mà trược khí thì lại là vật tiếp điển (bon conducteur d’ électricité) thì chưa ra khỏi lằn không khí đã bị sét đánh tiêu diệt. Còn như biết khôn ẩn núp tại thế mà làm một bậc “Nhân tiên” thì kiếp đọa trần cũng còn chưa mãn.
“Vì vậy Thầy buộc các con phải trường trai mới đặng Luyện đạo” (TNHT/QI/tr.28–29–30).
Thánh giáo nêu trên, đối với bậc Thượng thừa tu luyện đến độ khai khiếu, xuất thần, mà chơn thần (Đệ nhị xác nhân) chưa thuần dương, còn âm trược, khi xuất ra khỏi xác thân vân du thiên ngoại sẽ bị sét đánh tiêu diệt. Chứ còn bậc hạ thừa, thì chỉ cần giữ trai giới 10 ngày, cũng đủ để thọ pháp tu luyện theo trình độ của mình. Còn khi quy liễu thì được hành pháp độ thăng, chơn hồn qua từ từng trời có chư Thần Thánh Tiên Phật đưa rước, giải tán trược quang, làm cho trược khí tiêu tan, nên không sợ bị vào trường hợp nêu trên, mà vẫn lên đến được Bạch Ngọc Kinh, hội diện cùng quyền năng Thiêng liêng để xét xem công quả.
Chúng ta cần quan niệm một cách đúng đắn rằng không phải ăn chay mới được thành Phật, và cũng không phải ăn chay trường mới được Trời Phật phò hộ để cuộc đời gặp được nhiều may mắn, mà ăn chay chỉ là một phương tiện hỗ trợ cho các mục đích tu hành mà thôi. Vì ăn chay là một trong những cách nuôi dưỡng xác thân được nhẹ nhàng giúp cho chơn thần được trong sạch vì:
“Phải có một thân phàm tinh khiết mới xuất chơn thần tinh khiết” (TNHT/QI/trang 29:25).
Chứ ăn chay không thể làm cho con người trở nên chí Thánh mà: “Phải có một bổn nguyên chí Thánh, chí Tiên, chí Phật mới xuất Thánh Tiên Phật đặng” (TNHT/ Q1/trang 29:23)
Muốn có một bổn nguyên chí Thánh thì phải có một đời sống đạo hạnh, lập công bồi đức, phụng sự chúng sanh, vì đạo hạnh và nhất là công đức là những điều kiện kiên quyết để đắc đạo:
«Đạo vẫn như nhiên, do công đức mà đặng đắc đạo cùng chẳng đặng» (TNHT/QI/trang 38:10).
Vì thế ta thấy nhiều tôn giáo không chủ trương ăn chay, mà hành tàng chủ yếu của họ là lòng thành tín và công đức mà vẫn có nhiều người đắc đạo lên được thiên đàng hay vào cực lạc niết bàn. Như vậy lòng thành tín và công đức cũng làm cho chơn thần họ được thanh khiết. Nên vấn đề công đức là phần tích cực, còn ăn chay là một điều kiện hỗ trợ cần thiết mà thôi. Vì vậy giáo pháp Cao Đài Giáo chủ trương thực hiện cả hai phần là lập công đức và ăn chay giữ giới, hai phần này hỗ tương yểm trợ cho nhau để có một chơn thần nhẹ nhàng thanh khiết.
Nên trong khi chọn lựa phương thức dinh dưỡng xác thân, nhất là chọn cách ăn chay trường, cần phải theo dõi tình trạng sức khỏe của mình, có hợp với hoàn cảnh của mình hay không, chứ không nên chấp nhất. Chủ yếu là ăn uống làm sao để có một tinh thần sáng suốt, một thân thể tráng kiện, để khả năng làm việc không giảm sút, hầu phục vụ cho chúng sanh lập công bồi đức thì mới hửu ích. Nên đối với bậc hạ thừa thì tùy theo tình trạng cơ thể, nếu ăn chay trường được thì tốt, còn không thì nên giữ 10 ngày nghiêm túc là được. Theo bút phê của Đức Hộ Pháp về việc trai giới trong ĐĐTKPĐ có dạy:
“Vụ giữ trai giới nhất là trường trai là phạm luật của Hội Thánh lập lúc ban sơ nơi Tân luật, Chí Tôn chỉ định có thập trai mà thôi…” (Trích lời phê của Đức Hộ Pháp về việc trai giới trong ĐĐTKPĐ).
Như vậy đối với bậc Hạ thừa thì Đức Chí Tôn đã định:
“Kẻ nào trai giới đăng 10 ngày đổ lên, thọ bửu pháp đặng” (TNHT/QI/ tr28).
Tức là khi sống được thọ bửu pháp tu luyện theo trình độ của mình, khi chết được thọ phép “Độ thăng” (phép xác). Chỉ khi nào lên bậc Thượng thừa bước vào giai đoạn chót của tiến trình tu luyện là xuất thần vân du thiên ngoại tiếp xúc với Thiêng liêng thì Đức Chí Tôn mới buộc:
«Thầy buộc các con phải trường trai mới đặng luyện đạo…» (TNHT/QI/ tr.30).
Vì đối với bậc thượng thừa nếu ăn mặn luyện đạo sẽ gặp những rủi ro trở ngại như đã nêu ở phần đầu. Đối với bậc hạ thừa mà thay đổi đột ngột cách ăn uống từ thức ăn động vật cá thịt sang thức ăn thực vật là một sự va chạm mạnh mẽ cả sinh lý lẫn tâm lý, một sự khó khăn đầy thử thách, nhưng nếu làm được là một phần thưởng quý giá nhất dành cho con người, nhưng đối với bất kỳ cách dinh dưỡng nào mà áp dụng thiên lệch thì cũng đưa đến bệnh hoạn. Nên muốn có một sức khỏe tốt người tu phải tự tìm cho mình một cách dinh dưỡng thích hợp.
Theo phương pháp Tân dưỡng sinh thì bất kỳ theo cách dinh dưỡng nào cũng phải lưu ý đến sự quân bình âm dương trong thức ăn hằng ngày, mới tránh được bệnh tật cho thể xác lẫn tinh thần. Đứng về phương diện sức khỏe ăn chay đúng cách sẽ tiêu từ tật bệnh tăng cường sức đề kháng với bệnh tật, ngay nhiều vận động viên thể thao, họ cũng ăn chay để sức khỏe được dẻo dai hơn. Nhưng ăn chay mà không đúng với quân bình âm dương cũng đem đến bệnh tật. Ăn chay mà dùng toàn rau trái, không ăn cốc loại sẽ làm cho cơ thể trở nên âm hóa. Vì rau trái là thức ăn thạnh âm.
Theo Giáo sư Ohsawa thì những người dinh dưỡng toàn rau trái, mà dùng quá ít cốc loại hoặc không dùng, thì dần dần thể xác và tính tình cũng thay đổi, đưa đến lãnh cảm, liệt dương, suy nhược sinh lý, tính tình trở nên hẹp hòi cố chấp, tách biệt thị phi, thiện ác, thiếu tha thứ, đưa đến một sự xử thế cực đoan, cũng nguy hiểm không kém người chỉ ăn toàn thịt thú vật, làm cho họ trở nên hung tợn, nóng nảy vậy.
Một trường hợp điển hình sau đây cho thấy cái hại của sự ăn toàn rau trái mà không dùng cốc loại:
“Trong thời thế chiến thứ hai Hitler tính tình càng ngày càng cực đoan gần như mắc bệnh điên cuồng, sau này báo chí còn cho biết rằng các nhà Bác học ở gần ông nhận thấy ông ta có nhiều biến đổi về cơ thể hầu như sắp biến thành đàn bà. Nay nghiên cứu về cách ăn uống của Hitler người ta thấy rằng đời sống ông ta khá khắc khổ, ông thường thích ăn thảo mộc do một bà đầu bếp tín cẩn và chuyên môn về đồ chay nấu nướng. Ông không hút thuốc, không uống rượu, nhưng có nhược điểm đáng chủ ý là thích ăn rất nhiều đồ ngọt, kẹo, bánh mứt”. (Theo Zen Dưỡng sinh/ Thái khắc lễ sưu tập).
Trường hợp này chúng tôi cũng đã tiếp cận với một số người ăn chay trường vào phẩm thượng thừa, nhưng ăn uống sai quân bình âm dương đã kiến họ trở nên hẹp hòi cố chấp, đã gây nên một số chia rẽ trầm trọng trong nội bộ, tuy rằng còn nhiều nguyên nhân khác đưa đến tình trạng này nhưng chắc chắn là vấn đề ẩm thực sai lầm đã đóng góp một phần không nhỏ. Chúng tôi đã từng chứng kiến những người hiểu lầm danh từ tịch cốc, đã không ăn ngũ cốc chỉ ăn toàn rau trái đã gây cho họ một hậu quả biến dạng cả thể chất lẫn tinh thần, tuy không tàn bạo nhưng rất cực đoan thiếu trung thứ, hẹp hòi, cố chấp…
Trong dinh dưỡng mà không nhận rõ âm dương, ăn nhiều thức ăn thiên âm tính, có thể gây tai hại là biến dạng cả thể chất và tinh thần mà mình không ngờ đến. Còn chỉ biết sự bổ dưỡng của thức ăn về phương diện lý hóa, đôi khi người ta tự đầu độc mình, hoặc làm cho bệnh tình trầm trọng mà tự mình không biết. Cũng như những người đã có thói quen ăn gần như đơn điệu một thứ thức ăn nào đó cũng sẽ gây nên bệnh hoạn trầm trọng:
❒ Lạm dụng thức ăn ngọt trong thời gian dài trước sau gì cũng bị bệnh đái đường hoặc tim mạch, hay mập phệ.
❒ Ăn nhiều thức ăn dầu mở chiên xào thường xuyên có thể bị ung thư gan.
❒ Ăn nhiều rau trái họ cà thường bị bệnh thấp khớp. Bác sĩ Anthony J. Sattilaro đã cho biết:
“Những rau trái họ cà (nightshade family) đặc biệt là cà chua, các loại cà quả, rau dền, ớt nhiều chất acid nên có thể gây phản ứng bất lợi trong cơ thể. Nhiều bằng chứng cho thấy một số người ăn rau trái họ cà đã bị đau nhứt hoặc viêm các khớp xương. Mặc dù chưa có nghiên cứu khoa học nào chứng minh hiện tượng này, nhưng theo chúng tôi nghĩ, những ai bị đau khớp xương nên thử giảm bớt, hoặc bỏ hẳn rau trái họ cà, rồi xem kết quả thì biết rõ tác dụng của chúng”. (Theo Living Well Naturally / Dr. Anthony J. Sattilaro).
Ngày nay theo các chuyên gia dinh dưỡng cho biết, trong cà, nhất là cà sống có một số độc chất, nên cần phải nấu, kho nhiều lửa hoặc muối cho lâu để hóa giải, thì ăn mới không có hại.
Thức ăn cốc loại là thức ăn nhiều dương tính, mà con người là một loại sinh vật thích hợp với dinh dưỡng thiên về cốc loại dễ đạt đến quân bình âm dương.
Nên con người ăn uống đúng quân bình âm dương thì sẽ có một nội lực thâm hậu, tính tình dễ dãi, vị tha, dễ thích nghi với hoàn cảnh, dễ tha thứ những tội tình của người khác, ngay cả vấn đề sinh lý cũng không suy nhược, mà cũng không bị kích động đến nỗi phải tìm một sự thỏa mãn nhục dục. Ngoài ra còn ít bị tật bệnh.
Theo giáo sư Ohsawa thì:
“Những người cơ thể đã đạt quân bình âm dương còn có linh tính tránh được tại nạn bất trắc trong đời sống, còn tránh cả nhiễm phóng xạ nguyên tử nữa. Vì theo thực nghiệm cho thấy sau khi Nhật bị bom nguyên tử, có một trường hợp tất cả những người sống trong một bệnh viện của một giòng tu trong vùng gần bom nổ đã không bị nhiễm phóng xạ, ban đầu người ta tưởng rằng đó là do phép lạ che chở, nhưng sau khi kiểm tra lại thì tất cả những nhân viên kể cả bệnh nhân trong bệnh viện đã dinh dưỡng theo quân bình âm dương hơn 2 năm trở lên.” (Theo tư liệu Tân dưỡng sinh của Ohsawa/Thái Khắc Lễ sưu tập).
Như vậy phương pháp ăn chay đúng với quân bình âm dương, giúp con người đạt được những bí pháp nhiệm mầu, cụ thể nhất là tránh đau ốm, bệnh tật, rủi ro bất trắc để sống hạnh phúc cho đến hết cuộc đời, khi thoát xác vẫn được nhẹ nhàng. Nên người ta gọi đây là phương pháp trường sinh.
Mặc dù chúng tôi không khuyên nên ăn toàn cốc loại, nhưng phải nhìn nhận cốc loại là một thực phẩm gần như hoàn hảo nhất. Cốc loại có thể tồn trử hàng nhiều năm ở nơi khô mát và là loại lương thực đa dụng nhất. Vì lý do này mà cốc loại từng tạo nền tảng cho hầu hết các nền văn minh tinh thần đã có trong lịch sử nhân loại. Giáo sư Manglesdorf đã cho biết:
“Không một nền văn minh xứng danh nào mà không được xây dựng trên cơ sở nông nghiệp cốc loại” (Theo Living Well Naturally).
Trên đây là những kiến thức mới về ăn chay trong lãnh vực tâm linh, mang màu sắc của Tôn giáo, ngày nay các nhà làm khoa học họ cũng đã có những kiến thức mới về ăn chay với những lý do hoàn toàn phục vụ cho sức khỏe.